Dòng sự kiện:

Tiếng khóc xé lòng trong phút tiễn đưa bé trai bị kẻ lạ mặt đâm tử vong ở Vĩnh Phúc

Theo Khám phá
09:57 16/04/2018
Giây phút đưa bé Hoàng A. về nơi an nghỉ cuối cùng, những tiếng khóc đầy ai oán khiến người chứng kiến không thể cầm lòng.

Chiều ngày 15/4, chiếc xe đưa thi thể cháu Vũ Hoàng A. (8 tuổi) đi hoả táng đã quay trở về thôn Cẩm Trạch (Đạo Tú, Tam Dương, Vĩnh Phúc). Chiếc xe lăn bánh chầm chậm trước cửa nhà để cháu “chào từ biệt” những người thân trong gia đình.

Khi chiếc xe dừng trước cửa, những người thân của cháu A. như chết lặng, họ vẫn không tin con, cháu của mình đã mãi mãi ra đi. Hai người em của cháu Hoàng A., đầu chít khăn tang, các cháu vẫn chưa hiểu chuyện gì xảy ra. Thấy bố mẹ, ông bà kêu khóc hai cháu nhỏ cũng khóc theo.

Các em của cháu Hoàng A. còn quá nhỏ để có thể cảm nhận được nỗi đau mất người thân.

Chị Thu (mẹ cháu Hoàng A.) dù đã kiệt sức vì gào khóc gọi tên con gần 1 ngày qua, nhưng khi chiếc xe đưa tro cốt cháu trở về, chị cố lấy lại chút sức lực cuối cùng vùng chạy ra cổng bám víu vào chiếc xe, mong níu giữ con ở lại với mình.

Trời mưa ngày càng nặng hạt hơn, chiếc xe chuyển bánh về nghĩa trang thôn Cẩm Trạch cách nhà chỉ vài trăm mét, dòng người tiễn đưa cháu ngày một đông, ngoài người thân trong gia đình, những người bà, người bác là hàng xóm cũng hoà chung vào dòng người tiễn đưa cháu về nơi an nghỉ cuối cùng.

Rất đông bà con, hàng xóm tiễn đưa cháu Hoàng A. về nơi an nghỉ cuối cùng.

Suốt đoạn đường di chuyển ra nghĩa trang, tiếng khóc của người mẹ át đi tất cả những tiếng động xung quanh. Nghe tiếng người mẹ gọi con, những người đưa cháu ra đồng, dù mạnh mẽ đến mấy cũng không thể cầm lòng.

“Con ra đi oan uổng quá, sao ông trời lại bắt tội con như vậy. Hãy trả con về đi, con ơi…”, tiếng khóc của người mẹ như thấu tận trời xanh.

Đến nơi cháu Hoàng A. an nghỉ, người mẹ ấy vùng dậy bằng sức mạnh của tình mẫu tử, chị không muốn con nằm xuống, không muốn con trở về với đất mẹ…Chị muốn được ôm con và rồi chị lịm dần đi.

Chị Thu được người thân đưa về nhà để đảm bảo sức khoẻ.

Cùng ở đó, bố cháu Hoàng A. hai hàm răng nghiến chặt vào nhau, môi anh mím chặt, anh không gào thét như người vợ của mình, nhưng nước mắt anh lăn dài, anh đau đớn, xót xa khi người con anh hết mực thân yêu đã ra đi thật rồi.

sau vài phút lịm người đi, chị Thu tỉnh dậy và tiếp tục lao về phía những thanh niên lực điền đang xây “ngôi nhà” mới cho con yên nghỉ. Sợ chị không thể chịu được nỗi đau quá lớn, những người thân dìu 2 bên tay chị, đưa chị lên nhà bạt cách xa phần mộ mà con chị từ nay sẽ yên nghỉ.

Nơi cháu A. yên nghỉ nhìn từ xa.

“Mẹ không về đâu, mẹ ở đây với con. Mẹ không thể bỏ mặc con ở đây được. Con ơi! Mẹ muốn ôm con ngủ để hàng đêm con không lạnh lẽo”, chị gào khóc ngoái lại nhìn con, trong khi 2 người thân vẫn đang dìu 2 bên tay để đưa chị về nhà.

Về nhà, chị được đưa thẳng vào căn phòng nhỏ phía bên trái ban thờ của con. Chị đã kiệt sức nhưng miệng vẫn liên tục gọi tên con khe khẽ. 

Ở ngoài nghĩa trang, người thân và những người dân thôn Cẩm Trạch vẫn nán lại để cùng các cụ trọng hội phật giáo niệm kinh đưa cháu Hoàng A. về với đất mẹ và mong linh hồn cháu siêu thoát.

Những người thân cố nán lại từ biệt cháu A.

Gần cuối giờ chiều ngày 15/4, phần mộ của Hoàng A. đã cơ bản được hoàn thiện, người thân cũng đã trở về gia đình để lo những thủ tục tâm linh còn lại. Phía trên ngôi mộ mới xây, tấm bạt căng từ đầu giờ chiều vẫn để lại để che mưa cho cháu đêm nay.

Đêm nay cháu sẽ xa bố mẹ, ông bà và 2 người em của mình. Có lẽ, chỉ khi nào hung thủ - kẻ ra tay tàn độc với một cháu bé 8 tuổi “sa lưới” pháp luật thì linh hồn cháu mới thật sự được siêu thoát.

Nguồn: Gia đình Việt Nam